NGƯỚC NHÌN LÊN MẸ DƯỚI LŨNG CHÂU LỤY

Trần Mỹ Duyệt


 

“Mẹ lên trời giữa một ngày rực ánh sáng.

Đàn ca, các thánh tung hô,

nhân loại vui hát mừng,

vì xác hồn vẹn tuyền Mẹ về thiên cung.

Mẹ lên trời, ngày mừng vui cho thiên quốc.

Hào quang Mẹ Chúa Ba Ngôi,

sáng ngời khắp chín tầng,

vì xác hồn vẹn tuyền Mẹ tới Thiên Đàng.”

 

(Mẹ lên trời. Triệu Hà)

 

Những âm thanh du dương thoát bay qua từng nốt nhạc trầm bổng đưa tâm hồn con cái Mẹ bay cao về cõi thiên cung, hòa cùng với muôn thần thánh cung nghinh, đón rước Nữ Vương Thiên Đàng khải hoàn vào Thiên Quốc.

 

Chúa đưa Mẹ cả hồn lẫn xác về Thiên Quốc, nhưng liệu có mấy ai muốn theo Mẹ về trời hôm nay?

 

Những tâm hồn yêu mến Mẹ, tận hiến cho Mẹ, và hăng say bắt chước sống theo gương Mẹ. Họ là những người rất muốn theo Mẹ, cùng với Mẹ về trời. Nhưng số đông có lẽ muốn lưu lại trần gian. Vì sao? Bởi vì danh vọng chưa đạt, quyền lực không muốn dứt bỏ, thú vui và những ham muốn dục vọng vẫn còn đầy hấp dẫn, lôi kéo. Trong số những người muốn ở lại trần thế trong dịp này chắc phải kể đến những con buôn, những kẻ hoạt đầu chính trị làm giầu bằng cơn đại dịch Vũ Hán. Khảo cứu cho rằng trong khi thế giới nghèo đi, nhân loại khốn khổ, đau thương vì đại dịch hoành hành thì vẫn có một số đang giầu lên. Họ sống rất xa hoa, sung túc, và hào nhoáng!

 

Thiên Chúa có bất công không? Mẹ về trời trong hoàn cảnh này có vui không? Dĩ  nhiên, Thiên   Chúa không bao giờ bất công, và Mẹ Maria với tấm lòng người Mẹ hẳn cũng chẳng vui gì. Nhưng vì con người đã muốn quay lưng lại với Chúa, chối bỏ những lời Mẹ nhắn nhủ, và đã quên việc ăn năn, thống hối, và tin vào Phúc Âm. Họ đã tự cho mình quyền được làm những thứ mà mình muốn, dù biết rằng những thứ đó nghịch lại với lề luật tự nhiên, lề luật Thiên Chúa.

 

Vẫn biết những thử thách, đau khổ, chết chóc, đói khổ, và bệnh tật hiện nay chính là hậu quả của  tội lỗi, và sự phản nghịch, bất trung của con người. Nhưng Thiên Chúa nhân từ đã không nỡ trao con cái Ngài vào quyền lực thống trị của Satan. Trong vườn Địa Đàng, khi tuyên án phạt Nguyên Tổ, Ngài cũng đã nói với Satan: “Và Ta sẽ đặt mối thù giữa mi và người nữ, giữa dòng dõi mi và dòng dõi người nữ. Người nữ sẽ đạp dập đầu mi, và mi thì rình cắn gót chân người.” (Gen 3:15). Một trận chiến quyết tử giữa Satan và Đức Nữ Trinh Maria (Evà Mới). Giữa con cái tối tăm và con cái sự sáng, như vậy đã bắt đầu từ rất xa xưa trong thời tạo dựng. Nó vẫn còn tiếp tục cho đến hôm nay và mãi đến tận thế.

 

Trong Sách Khải Huyền, khi diễn tả quang cảnh huy hoàng, rạng ngời của ngày Mẹ về trời, Thánh Gioan Tông Đồ đã viết: Một người nữ, mình mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao” (12:1). Hình ảnh này cũng đã được linh mục Hoàng Diệp đem vào dòng nhạc của ông một cách rất tuyệt vời:  

 

Kìa Bà nào đang tiến lên như rạng đông
Ðẹp như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời
Oai hùng như đạo binh sắp hàng vào trận
Bà là ai ?

Bà là ai như huệ giữa chòm gai
Như hồng thiêng mầu nhiệm
Như đền vua vinh hiển
Như thành thánh Salem.
Bà là ai như hào quang Thiên Chúa
Như mùa xuân không úa
Như vì sao mai rạng, như chính cửa thiên đàng.


(Kìa Bà Nào. Lm. Hoàng Diệp)

 

Nhưng bức tranh Thánh Gioan Tông Đồ đã vẽ ra trong uy nghi cao cả về Nữ Vương Thiên Đình, lại cũng có thấp thoáng bóng hình ảnh kẻ thù truyền kiếp của Thiên Chúa, của cả chính Mẹ, và của nhân loại: “Một con rồng đỏ khổng lồ với bẩy đầu, mười sừng, và trên bẩy đầu có đội triều thiên.” (12:3)

 

Không cắn được Mẹ, Satan và bè lũ bóng tối quay sang rình cắn “gót chân” của Mẹ là các con cái Mẹ. Những tiếng kêu cứu vang vọng tận trời cao của những đứa con tại Trung Quốc, tại các nước theo chủ thuyết Cộng Sản, cách riêng tại Việt Nam, và tại các nước theo chủ thuyết tôn giáo cực đoan. Ở những nơi này, móng vuốt Satan luôn vươn ra để cấu xé con cái Mẹ bằng mọi hình thức. Cũng như tại các nước đang hít thở không khí của “nền văn minh sự chết” (Thánh Gioan Phaolô II), đắm chìm trong chủ thuyết luân lý tương đối (Moral Relativism). Ở những nơi này nọc độc của Satan đang phun ra để đầu độc các tâm hồn thiện chí, gây thương tích, âm thầm giết chết những người con thơ dại của Mẹ.

 

Hôm nay, trên đường về trời, lòng Mẹ không khỏi chạnh lòng xót thương khi nhìn xuống trần gian với cơn đại dịch Vũ Hán (Covid-19) đang gieo kinh hoàng, sợ hãi, cướp đi bao sinh linh trên khắp thế giới!    

 

Cũng từ nơi cao xanh kia, Mẹ có nghe chăng tiếng các con Mẹ đang kêu cầu, khi ngước nhìn lên Mẹ:

 

Chúng con kính chào Nữ Vương Mẹ nhân ái.

Nguồn sức sống, nguồn an vui, nguồn hy vọng của chúng con.

Ôi lạy Mẹ, ôi lạy Mẹ, nơi lưu đày con cháu E-và,

kêu van Mẹ giữa vũng châu lệ.

Lạy Mẹ là Trạng sư chúng con,

xin thương ghé mắt nhìn chúng con, ôi Mẹ.

Đến sau qua đời này, xin Mẹ cho chúng con,

cho chúng con được thấy Đức Giê-su

con lòng Mẹ gồm phúc lạ.

Ôi khoan thay! Ôi nhân thay! Ôi êm thay!

Thánh Ma-ri-a trọn đời đồng trinh.

(Chúng Con Kính Chào. Lm. Kim Long) 

 

Và xin Mẹ hãy nhớ lại, trên đồi Gongotha năm xưa, Mẹ đã âm thầm, can đảm đứng dưới chân thập giá Chúa Giêsu. Mẹ đã khóc thương Chúa vì bị nhân loại chối từ và đóng đinh, nhưng Mẹ cũng đã can đảm nhận lấy sứ mạng làm mẹ nhân loại: “Hỡi bà. Này là con bà” (Jn 19:26). Những đứa con đang ngước nhìn lên Mẹ dưới lũng châu lụy!

 

Lễ Mẹ Lên Trời

15 tháng 8 năm 2021